Sao chẳng về đây? Chẳng ở đây?
Hình như chỉ cần thay hai từ "kinh kỳ" cổ kính bằng hai từ "phố phường" phổ biến hơn thì câu thơ Nguyễn Bính cách nay ba phần tư thế kỷ sẽ diễn đạt trọn vẹn khát vọng của người thành phố hôm nay. Trong cái ngột ngạt của bụi bậm, hơi xăng, xô bồ, ồn ào, chen lấn và không loại trừ sự giận dữ, quát nạt, đụng độ, xô xát thường ngày trên đường phố trong buổi xuân về "phố phường bụi quá xuân không đến", ai đó đang mơ về một cảnh sống trong lành:
Sao chẳng về đây múc nước sông
Tưới cho những luống có hoa trồng
Xuân sang hoa nụ rồi hoa nở
Phô nhụy vàng hây với cánh nhung?
[Nguyễn Bính. "Sao chẳng về đây".1944]
Nhưng rồi liệu người thành phố có "vỡ mộng" với cảnh trí của "nông thôn hiện đại" để rồi nỗi niềm thương nhớ đồng quê chỉ còn lại trong day dứt về một ký ức xa xăm?
GS TƯƠNG LAI
Nguồn nongnghiep.vn
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn